Nhớ Người Yêu Xa

Nhớ Người Yêu Xa

Bạn chưa đăng nhập hoặc bài hát này không phải của bạn đăng.

Bạn chưa đăng nhập hoặc bài hát này không phải của bạn đăng.

Stt chuẩn bị đi xa nhà để lập nghiệp cho tương lai

Chắc chắn khi chuẩn bị rời xa mái ấm gia đình, mỗi người trong số chúng ta đều có cảm giác bồi hồi khó tả. Vì vậy, hãy để những câu stt chuẩn bị đi xa sau đây nói thay tiếng lòng của bạn.

1. Sau một chuyến đi xa mọi thứ lại dễ chịu hơn rất nhiều. Suy nghĩ cũng thoáng hơn, được mất cũng thoáng hơn và cả chuyện tình cảm cũng không còn nặng lòng nữa. Rời đi không phải là trốn tránh mà để nhìn lại mọi thứ xem nên giữ thứ gì và buông thứ gì.

2. Có những ngày như thế, bất lực không thể nói gì, buông xuôi mọi thứ, muốn phóng về nhà, ôm mẹ, ngồi net chơi game với ông anh… Được vui vẻ thoải mái… Nhưng không thể vì quá xa… Không có gì trong tay…. Không thể phi máy bay vèo một cái là tới nhà… Oà khóc với mẹ và nói “ Mẹ ơi, con mệt mỏi với thế giới bên ngoài, con muốn ở bên mẹ như vậy thôi có được không..?”

3. Bạn có thể hứa rồi quên rằng cuối tháng về chơi, nhưng ông bà cha mẹ thì nhớ. ..Những người già không cần con cháu về đỡ đần mình, họ chỉ cần thấy chúng nó cho vui cửa vui nhà thôi.

4. Tôi quyết định đánh đổi những năm tháng tuổi trẻ của mình bằng một chuyến đi xa, rất xa, đến nơi địa đầu của tổ quốc. Tôi không chuẩn bị gì quá nhiều, theo con đường, theo cảm tính và theo những nông nổi của tuổi trẻ. Tôi chỉ muốn thử một lần buông xuôi hết tất chỉ cứ thế mà bước đi, không vướng bận, không lo sợ bất cứ điều gì. Tôi đi để khám phá thế giới, và hơn hết khám phá chính con người mình.

5. Sau nhiều năm xa nhà tôi bỗng phát hiện ra điều đáng buồn nhất không phải là cảm giác nhớ nhà mà là lúc trở về những mối quan hệ cũ (người thân, người quen, họ hàng, bạn bè) đều không còn như trước nữa. Giữa chúng tôi từ bao giờ có thêm một khoảng trống ngăn cách chẳng thể nào được lấp đầy.

Một mối quan hệ danh nghĩa, xã giao và xa lạ. Tôi chẳng thể thấu hết những biến cố họ đã trải. Họ cũng chẳng bên tôi những khoảnh khắc thay đổi đến không ngừng. Và tôi cảm nhận rõ sự lạc lõng, cô đơn ngay trên chính mảnh đất mình đếm từng ngày để trở về. Đôi lúc tôi mơ hồ hoài nghi: phải chăng lựa chọn rời đi lúc ban đầu của mình là sai?

6. Tôi nức nở gục đầu lên bàn làm việc khóc như đứa trẻ hư lạc đường vừa tìm lại mẹ trong đêm tối. Với tay cầm lấy điện thoại, bấm số gọi về nhà, tôi thì thầm: “Mẹ ơi, bây giờ con đã hiểu, thì ra Tết là quê hương!

7. Đi xa hay trở về, độc thân tiếp hay lấy chồng, có con hay không có con… phụ thuộc vào mình, chứ không phải vào vài ba lời tầm phào của người khác. Bản thân mình thấy đến thời điểm rồi, bắt đầu ý thức được việc mình đã già hơn một chút rồi, thì phải tự ổn định đi thôi. Còn nếu vẫn luôn thấy mình trẻ và luôn làm mới mình, thì cứ vô tư mà bay nhảy tiếp.

8. Nhiều khi người ta cứ thích ra đi để tự làm khổ mình bằng nỗi nhớ

9. Đi xa sau lại về gần. Chắc rời chốn ấy vơi dần an yên.

10. Mỗi một chặng hành trình. Xuất phát, lặn lội, đến nơi, quay về. Mục đích cuối cùng chẳng phải là đặt chân tới một xứ sở nào đó, mà là thấu hiểu và thu hoạch được một con người mới của mình.

11. Mọi thứ luôn trôi về phía trước, chỉ có nhà là vẫn ở lại phía sau, để đón ta trở về …

12. Mỗi lần quay về là háo hức mong đợi, mỗi lần lên lại là lưu luyến không nỡ rời xa.

13. Không còn được thường xuyên gần gũi với gia đình, cùng quây quần bên mâm cơm với người thân cũng thưa dần. Đó là cuộc sống của những bạn sinh viên đi học xa nhà.

14. Con nhớ nhà, nhớ ba lắm chứ .. Nhưng ba không giờ hiểu con .. Xin lỗi ba vì kể từ giờ có lẽ cha con mình chẳng còn đón giao thừa chung nữa .. 17 năm con ba bên, 17 năm ăn tết chung ba, 17 năm đón giao thừa cùng ba ..Tất cả con sẽ gói vào kỷ niệm.

15. Chưa bao giờ tôi hối hận với lựa chọn đi học xa của mình. Khi đi xa tôi nhận ra rằng, mình phải về nhà. Đúng. Đi xa là để biết mình phải về nhà.

16. Việc học xa nhà đối với mình lúc nào cũng là một điều rất khủng khiếp. Đồng ý vì mình là đứa tự lập rất rất rất kém nên việc xa nhà mới trở nên như vậy. Có lúc mình đã nghĩ thà rằng học tạm ở một trường đại học nào đấy chất lượng có thể không tốt nhưng ở gần nhà còn hơn. Vậy thì sẽ được sống cùng bố mẹ. Tệ hơn, có lần mình đã nghĩ thà chết còn hơn phải đi học xa.

Đúng! Mình đã nghĩ vậy đấy. Và ngày hôm nay mình lại nghĩ vậy một lần nữa. Được bố đưa đi. Bố đưa đến tận cửa. Bố cầm đồ giúp. Nhưng thật sự chỉ muốn về nhà. Nếu có thể thu nhỏ thành tí xíu rồi chui vào túi áo của bố để theo về cùng thì tốt. Về luôn. Bỏ học luôn. Nhưng mà đâu thể vậy được. Vẫn phải đi học. Vẫn chẳng thể ở nhà. Vẫn ngồi viết mấy dòng này nước mắt nước mũi tèm lem.

17. Ngồi nói chuyện với mẹ của nhỏ bạn. Bác than: Cứ tưởng tụi nhỏ sau này về sống chung nhưng càng lớn nó càng xa mình. Tự dưng cảm thấy thương bậc làm cha mẹ. Cả đời lam lũ chỉ mong con cháu bên cạnh nhưng tụi trẻ, như hắn, càng lớn lại càng đi xa.

18. Tuổi trẻ, có người chạy theo những cám dỗ mới. Bỏ lại đằng sau: gia đình, bạn bè, anh em … Mối quan hệ nào cũng vậy, cứ hời hợt. Từng ngày. Từng ngày rồi sẽ tuột mất.

19. Bạn chẳng hề là người quan trọng nhất với ai, thế nên đừng bao giờ yêu cầu và đòi hỏi quá nhiều. Nhưng bạn là người quan trọng nhất với chính bạn và có thể là bố mẹ bạn nữa.

20. Có những ngày, áp lực chỉ muốn nín thở! Có những ngày, mệt mỏi chỉ muốn từ bỏ tất cả để trở về!

21. Đúng là nhớ nhà, nhớ quê hương, nhớ ba mẹ ông bà thôi mà ăn nuốt cũng khó trôi nữa.

22. Chiều qua, lúc một mình ở nhà suy nghĩ xem tối nay ăn gì, bỗng nhiên ta chợt nhớ cơm nhà đến thế. Đã bao lâu rồi ta chưa được ăn bữa cơm gia đình ?. Có lẽ chiều nay chuồn làm bắt xe về nhà thôi.

23. Thành phố này biết bao nhộn nhịp, nhưng lòng tôi mãi chỉ hướng về quê hương.

24. Là nhận ra 1 đứa con gái 45kg như tôi có thể kéo hành lý nặng tận 35kg nhanh chóng quay về nhà.

25. Gặp được người con gái mình thương cũng cảm thấy không có cơ hội rước về nhà.

26. Rồi bạn sẽ phát hiện ra, tình cờ nghe được giọng nói quê mình sẽ làm bạn muốn khóc đến nhường nào.

27. Tôi tham gia biết bao nhiêu lần thi cử, nhưng không ngờ chỉ để rời xa quê nhà…

28. Kí túc xá trở thành nơi dừng chân duy nhất của những đứa xa nhà.

29. Mẹ ơi, con khỏe lắm, vẫn ăn uống đều đặn, con còn tiền tiêu mẹ đừng lo, con không bị bệnh, bạn bè rất tốt.

30. Cái tết đầu tiên xa bố mẹ xa các con chỉ nghĩ tới bố mẹ các con ở nhà cũng muốn khóc rồi nhưng vẫn luôn tự động viên bản thân mình phải cố gắng vì tương lai của các con nhớ các con rất nhiều.

Stt buồn khi xa nhà để lập nghiệp, nhắn nhủ tình yêu thương cho gia đình

Stt về cuộc sống xa nhà luôn khiến chúng ta phải xao xuyến. Ở đất khách quê người, chúng ta chỉ có thể gửi những câu hỏi thăm qua tin nhắn, nhìn mặt nhau qua màn hình điện thoại. Cuộc sống cứ thế trôi, nỗi buồn ngày càng lớn. Ai cũng mong chờ ngày trở về đoàn tụ với gia đình. Những stt xa nhà sau đây có thể lấy đi nước mắt của bạn.

1. Chỉ vì số khổ đứng ngồi không yên

Cuộc đời phiêu bạt kiếm tiền lo toan

Con đây buồn tủi đang xoan bụi trần

2. Đêm khuya rồi, mẹ đã ngủ chưa??

Cũng lâu lắm rồi con chưa về nhà mẹ nhỉ. Ở ngoài kia bon chen quá mẹ à. Chỉ muốn về nhà ôm mẹ và chìm sâu vào giấc ngủ mà thôi…

Ɲơi xứ người toàn những lọc lừa

Thèm được nghe những câu hát ru tình

Để con được chăm sóc mẹ ở bên mẹ

Những tháng ngày thật bình yên.

5. Mẹ ơi, con khóc nhé, một chút thôi, hai hàng mắt bất chợt đổ xuống gò má sao nó rát đến vậy. giữa cuộc sống ồn ào, con không thể tự lo cho chính mình được. mẹ nói đúng, cuộc sống sinh viên khó khăn biết nhường nào, khi mà phải xa gia đình, xa bố mẹ, con sẽ phải tự bươn trải, tự học làm tất cả mọi thứ. nhiều lúc cảm thấy mệt mỏi vô cùng, nhưng rồi cũng chỉ biết vùi đầu vào làm thêm, rồi học.

6. Mẹ ơi con mệt lắm rồi con về nhé

Ở chốn này con mệt mỏi lắm rồi con về ké chém cơm vét nồi bát canh chua của mẹ.

Mẹ ôm con rồi xoa đầu như trước

Mắng đôi lời bởi con ương bướng không ngoan

Đứng trước gió cao đang thổi ngược làn

Cho con về hương cánh đồng rơm rạ kéo con ra khỏi suy nghĩ nơi này

Chốn đất khách bon chen toàn toan tính

Dẫu biết rằng đôi khi phải nhẫn nhịn. Nhương lòng người có giới hạn phải vậy ko

Con chỉ buồn thôi thêm một chút nhói lòng

Đôi khi con thấy áp lực nên con

Nhưng con tự nói với mình phải cố lên

7. Mẹ ơi, con nhớ mẹ, muốn chạy thật nhanh về nhà và ôm mẹ , vùi đầu vào lòng mẹ mà khóc, khóc cho bao vấp ngã của tuổi 18 khi vào đời, con mệt lắm , con sợ lắm mẹ ạ

8. Lúc như thế này con muốn có mẹ ở bên con có thể nũng nịu với mẹ và mẹ bảo rằng con vẫn còn bé để lấy cớ con vẫn còn bé còn non trẻ không suy nghĩ chẳng buồn chuyện cuộc đời

Giờ con muốn lắm nhưng không thể mẹ ơi

Con vẫn tự an ủi như thế rồi tự cười. Rồi tự nước mắt rơi

Giữa biển người con thấy mình thật chơi vơi mẹ ạ

Dòng nước mắt con thấy ố hoen đáng nghẹn lòng vẫn tự để đứng lên

Thật sự lúc này con muốn về con muốn có mẹ ở bên con mẹ ạ

9. Nhiều lúc mệt mỏi, khi gặp khó khăn con chẳng biết làm gì ngoài việc gọi “Mẹ ơi”. Ngay từ lần đầu tập đi, những lần con vấp ngã, ừ thì câu đầu tiên mà con cất lời được là “Mẹ ơi, con đau”.

Rồi cái lần con đỗ vào đại học con cũng gọi mẹ. Con biết là khi gọi mẹ mẹ sẽ luôn trả lời chứ không như họ, luôn mặc kệ những lời nói của con. Họ ghét con à mẹ tại sao con lại ngốc như vậy nhờ? Mẹ sinh con ra có đôi mắt để nhìn cuộc sống một cách vui vẻ và hạnh phúc chứ sao giờ lại phải rơi lệ vì một kẻ không đáng như vậy…

10. Mẹ ơi cho con chui vào bụng mẹ nhé ! Cuộc sống này con mệt mỏi lắm rồi !!!

11. Đôi lúc con thấy tâm trạng mình mệt mỏi quá. Con cho phép mình lười nhác tí mẹ nha. Con sẽ ngủ một giấc mà không cần cài báo thức và ngày mai con sẽ ngắm mặt trời mà không cần kính mẹ nhé. Thôi con cho phép mình bừa bãi tí nha mẹ, con sẽ làm những điều con thích.

Con muốn nhấc máy lên và nói mẹ nghe điều đó

Nhưng mà con không thể? Con sợ con sẽ yếu mềm trước mẹ và lại khóc. Thôi con nén nó chảy ngược vào trong nhé mẹ. Con tặng mẹ nụ cười, để mẹ luôn thấy con kiên cường nhất .

để quên đi muộn phiền cuộc sống

và con muốn được ngủ trong vòng tay ấm áp của mẹ

và trên tất cả con muốn bên mẹ chăm sóc cho mẹ những khi con vắng nhà

15. Nhớ nhà, nhớ những món ăn ở quê. Du học được và mất cũng nhiều, nhưng nhận ra có nhiều thứ đáng quý và những con người đáng trân trọng.

16. Ngày ấy còn nhỏ có bao giờ nghĩ rằng một mai mình sẽ từ bỏ mọi thói quen, không còn được ai bảo vệ, nấu cơm hàng ngày. Nhưng không sao cả, bao nhiêu nỗi nhớ tôi hóa thành động lực để phát triển bản thân.

17. Không nơi nào bằng quê nhà mỗi lần tết về, không có món quà nào đáng trân trọng bằng sức khỏe của đấng sinh thành của chúng ta. Công nhận tết mà phải ở nơi xa xứ người thật là cô đơn.

18. Đi qua những tổn thương về tình cảm, thứ tôi ao ước nhất bây giờ chỉ đơn giản là được trở về với mẹ cha.

Ngày xưa, còn nhỏ nói dối mẹ để được đi chơi với bạn, bây giờ lớn bạn rủ đi chơi lại nói nhà có việc bận. Sau những mệt mỏi của cuộc sống, giờ đây chỉ muốn được trở về nhà, về bên mẹ như ngày còn bé.

19. Khi sống xa nhà con mới biết không đâu bằng nhà mình mẹ ạ! Con thấy mình nhỏ bé, chơi vơi, lạc lõng lắm. Ở đây không như nhà mình. Người ta bận lắm, người ta bận đi làm, người ta bận đi chơi, người ta bận tranh giành, bận đấu đá nhau để có được thứ mình muốn.

Con sợ lắm, ở đây không như ở nhà với mẹ. Ở nhà mình có thể bận việc, bận làm nhưng mẹ không bao giờ nói “Mẹ bận” với chị em con. Mẹ, con muốn về nhà mình.

20. Mẹ ơi! Thế giới bao la lắm mẹ ạ! Khi sống xa nhà con mới hiểu thế nào là cô đơn. Con thèm được ăn cơm mẹ nấu, con thèm cái cảm giác cả nhà mình quây quần bên nhau, cùng ăn bữa cơm chiều.